Kinh tế Tây_Bengal

Tổng sản phẩm nội địa ròng cấp bang theo chi phí nhân tố theo giá hiện tại (căn cứ 2004–05)[4]

(mười triệu rupee Ấn Độ)

NămTổng sản phẩm nội địa ròng cấp bang
2004–2005190.073
2005–2006209.642
2006–2007238.625
2007–2008272.166
2008–2009309.799
2009–2010366.318

Năm 2009–10, khu vực thứ ba của nền kinh tế (dịch vụ) có đóng góp lớn nhất vào tổng sản phẩm nội địa của bang, ở mức 57,8% so với 24% của khu vực thứ nhất và 18,2% từ khu vực thứ hai.[51]:12 Nông nghiệp là nghề chủ đạo tại Tây Bengal, trong đó lúa là cây lương thực chính. Lúa, khoai tây, đay, mía và lúa mì là năm cây trồng hàng đầu trong bang.[51]:14 Trà được sản xuất thương mại tại các huyện phía bắc; khu vực này được biết đến với trà Darjeeling và các loại trà chất lượng cao khác.[51]:14 Các ngành công nghiệp trong bang tập trung tại khu vực Kolkata, các cao địa tây bộ giàu khoáng sản, và khu vực cảng Haldia.[52] Vành đai mỏ than Durgapur–Asansol có một số nhà máy thép quy mô lớn.[52] Các ngành công nghiệp chế tạo đóng một vai trò kinh tế quan trọng là các sản phẩm công nghệ, điện tử, thiết bị điện tử, dây cáp, thép, đồ da, dệt, kim hoàn, chiến hạm, ô tô, toa xe lửa.

Nhiều năm sau khi độc lập, Tây Bengal vẫn dựa vào chính phủ trung ương trong việc đáp ứng nhu cầu lương thực; sản xuất lương thực vẫn đình trệ và Cách mạng xanh không lan đến bang. Tuy nhiên, Tây Bengal có bứt phá đáng kể trong sản xuất lương thực kể từ thập niên 1980, và bang hiện thặng dư lương thực có hạt.[53] Bang đóng góp 9,8% vào tổng sản phẩm công nghiệp của Ấn Độ vào năm 1980–81, song giảm còn 5% trong năm 1997–98. Tuy nhiên, lĩnh vực dịch vụ lại có mức tăng trưởng cao hơn mức của toàn quốc.[53]

Ruộng lúa tại huyện Jalpaiguri.

Về sản phẩm nội địa ròng cấp bang (NSDP), Tây Bengal là nền kinh tế lớn thứ sáu (2009–2010) tại Ấn Độ, sau Maharashtra, Uttar Pradesh, Andhra Pradesh, Tamil Nadu, và Gujarat.[4] Trong giai đoạn từ 2004–2005 đến 2009–2010, tổng sản phẩm nội địa cấp bang (GSDP) tăng trưởng ở mức 13,9% (tính theo rupee Ấn Độ), thấp hơn mức trung bình 15,5% của toàn bộ các bang trong toàn quốc.[51]:4 GSDP đầu người của bang theo giá hiện tại vào năm là 956,4 đô la Mỹ, tăng so với 553,7 đô la Mỹ vào năm 2004–05,[51]:10 song thấp hơn GSDP đầu người trung bình toàn quốc là 1.302 đô la Mỹ.[51]:4 Năm 2011, tổng nợ tài chính của bang là 1.918.350 triệu rupee (32 tỷ đô la Mỹ).[54]

Tây Bengal xúc tiến đầu tư trực tiếp nước ngoài, nguồn vốn này chủ yếu đổ vào các lĩnh vực phần mềm và điện tử; Kolkata đang trở thành một trung tâm lớn của công nghiệp công nghệ thông tin. Quá trình công nghiệp hóa nhanh chóng gây nên tranh luận về việc thu hồi đất trong bang.[55] NASSCOMGartner xếp Tây Bengal ở hạng tốt nhất về cơ sở hạ tầng điện tại Ấn Độ.[56] Các sự kiện như chính phủ Ấn Độ thông qua chính sách "Hướng Đông", mở cửa đèo Nathu La tại Sikkim để thông thương mậu dịch với Trung Quốc, các quốc gia Đông Nam Á có quan tâm lớn đối với việc đi vào thị trường Ấn Độ, cùng đầu tư tạo cho Kolkata có một vị thế thuận lợi để phát triển trong tương lai, đặc biệt là với các quốc gia như Myanmar, là nơi mà Ấn Độ có nhu cầu về nhập khẩu dầu.[57][58]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Tây_Bengal http://etext.library.adelaide.edu.au/f/fiske/john/... http://banglapedia.search.com.bd/HT/G_0019.htm http://amsglossary.allenpress.com/glossary/search?... http://www.britannica.com/eb/topic-511285/Royal-Ca... http://www.calcuttaweb.com/tvradio.shtml http://archives.cnn.com/2001/fyi/student.bureau/06... http://www.educationobserver.com/resources/univers... http://www.flonnet.com/fl2302/stories/200602100042... http://books.google.com/?id=KYYW8Un5zFAC&pg=PA119&... http://books.google.com/?id=NTeHPuhTsXcC&pg=PA45&d...